Nữ giám đốc và cậu nhân viên trú mưa trong khách sạn. Anh uống một hơi dài…….rồi anh lại gần….tôi…hôn tôi…..anh thì thầm vào tai tôi.. -Em biết bây giờ anh phải làm gì…..đúng không?….. -Tôi nghĩ mình đã trả lời gì đó……. -Thôi nào con trai……hãy để cơ thể con tự lên tiếng…đừng nghĩ…đó là bản năng của con…..hãy làm những gì con phải làm…..thôi nào ….. chỉ có bạn biết thôi…… Tôi không thể hướng dẫn bạn bây giờ…… Vâng, tôi đã nghĩ về nó trong hơn một giây, chắc chắn tôi sẽ bị vướng vào chính mình sợ hãi và sợ hãi…. nhưng tôi đã không nghĩ về bất cứ điều gì…… lao mình lên người mẹ tôi, tôi gần như xé toạc chiếc quần lót của bà ấy…… áo lót của bà ấy… để bà ấy hoàn toàn khỏa thân. -Nào, quay lại…… Tôi muốn lưng của bạn Marcela…… Cô ấy quỳ xuống, khom lưng, dâng hiến cho tôi tất cả sự lộng lẫy của cô ấy…

Nữ giám đốc và cậu nhân viên trú mưa trong khách sạn

Nữ giám đốc và cậu nhân viên trú mưa trong khách sạn