Sống chung cùng em gái ruột đang tuổi lớn. Sự im lặng đến chói tai (nếu một thứ như vậy có thể tồn tại) nên tôi quyết định phá vỡ nó bằng cách hỏi cô ấy: -Justina, kể cho tôi nghe. Ai đặt tên cho bạn như thế? – Cái tên này tôi tự đặt cho mình. Khi tôi gia nhập giới tăng lữ, họ cho phép tôi chọn một cái tên mới cho nhân cách và danh tính mới của mình. -Tại sao bạn lại chọn cái tên đó? – Cậu thấy nó có xấu không? -Không, nó làm tôi nhớ đến Justine, nhân vật chính trong tác phẩm Hầu tước de Sade. Một tiếng cười rùng rợn nhưng đồng thời rất nhỏ, với chữ “i” là nguyên âm duy nhất, gần như thoát ra khỏi miệng anh. Hạnh phúc thay đôi mắt được nhìn thấy đôi môi ấy mấp máy cầu nguyện.

Sống chung cùng em gái ruột đang tuổi lớn